Ngày xưa, bên Tàu có một ông vua tự cho mình là người yêu nước thương
dân, nhưng lại chẳng bao giờ để ý đến cảnh khổ của dân chúng. Trái lại,
ông chỉ biết đến yến tiệc linh đình, trang hoàng cung điện, xây cất
dinh thự, sưu tầm những kỳ hoa dị thảo, để mong được nở mày nở mặt với
lân quốc.
Một hôm, nhà vua nghe nói ở một ngôi chùa trong nước có một loại hoa hồng quí hiếm, từng bông hoa to đẹp rực rỡ, bao phủ cả một khu vườn. Nhà vua báo tin cho vị sư trụ trì là ông sẽ đến thăm để biết thứ hoa hồng quí lạ.
Khi được tin báo và được biết giờ vua sẽ đến, vị sư liền cắt tất cả những đoá hồng xinh tươi đổ vào hố rác chỉ để lại một bông duy nhất đang thắm nở.
Vào đến vườn, nhà vua lấy làm lạ vì thực tế khác hẳn với tin đồn. Khi biết được sự việc, nhà vua hỏi vị sư tại sao làm như thế.
Vị sư từ tốn trả lời :
- Thưa bệ hạ, nếu thần để tất cả các hoa nở rộ trên cành, bệ hạ sẽ không thưởng thức được vẻ đẹp của từng bông hoa. Vì thần biết bệ hạ chỉ có thói quen nhìn đám đông chứ không để ý đến từng cá nhân.
No comments:
Post a Comment