Hôm nay đọc trên Vietnamnet 1 bài viết khiến thật ngỡ ngàng !
Hi sinh vì nhà chồng khác nào “dã tràng xe cát”
Thảo Trang (thaotrang…@gmail.com)
Ai cũng biết phụ nữ xưa nay luôn phải khổ
thế nhưng phần nhiều là chúng ta tự vơ cái khổ về mình. Bởi điều mình không muốn
thì chẳng ai bắt được nhưng đa số phụ nữ lại vì thể diện, sĩ diện hão của mình.
Vì cái gọi là tiếng thơm để đời. Chứ nếu mà bật lại nhà chồng sẽ thành đứa mất
dạy, mất nết và mất đủ thứ bao gồm cả mất chồng và mất con…Vậy nên cứ cung cúc
mà phục vụ cho gia đình chồng.
Người ta vẫn nói “giọt trước nhỏ đâu giọt sau nhỏ đấy”, nếu ngay từ đầu phận làm
dâu như chúng ta đừng cặm cụi hi sinh như thế thì có lẽ gia đình chồng đã không
quen thói mà đè dầu cưỡi cổ. “Trâu có uống nước mới ghì được đầu trâu”, đừng có
cúi mình nhẫn nhịn thì có lẽ nhiều chị em đã không phải kêu than thế này. Bởi
con dâu chẳng có liên quan máu mủ gì với nhà chồng. Có khi như người ngoài xã
hội còn được nhà chồng tôn trọng.
Đằng này lại tự nhiên bước vô nhà họ. Mọi nếp ăn nếp ở đều khác, mà lại chẳng
phải khách để mà nể nang. Người một nhà cũng chẳng phải. Vậy nên họ mới bảo “dâu
là con”, là con thì họ mới có quyền tha hồ mà mắng mà chửi cho đỡ ngứa mắt. Họ
nghĩ con dâu là kẻ không cùng dòng máu với họ, mà đã khác máu thì chắc chắn sẽ
tanh lòng vậy nên đối xử với con dâu chẳng ra gì, thậm chí là phải đề phòng.
Ảnh minh họa |
Nhà chồng có công to việc bé thì tất cả trông vào con dâu lo liệu. Nai lưng ra
từ khâu chuẩn bị tới lúc dọn dẹp. Người nhà chồng thì ngồi vắt chân hoặc đi ra
đi vào xem cái đám dâu ấy nó làm nhanh chậm ra sao để mà thúc mà giục, và còn có
cái để sau ngồi phán như thánh tướng với nhau là nhanh nhẹn hay chậm chạp. Trong
khi ấy, cũng nhà con dâu có việc thì con trai họ đến ngồi chễm chệ như khách vip
chờ “gia nhân” nhà vợ cơm bưng nước rót.
Ở nhà bố mẹ đẻ nhờ làm gì thì cứ phải “súng bắn mới chuyển”, về nhà chồng chỉ
cần bố mẹ chồng gọi là hăm he có ý định thì đã răm rắp làm ngay. Thậm chí phải
đoán ý mà làm, không thì lại bị cho là không khôn khéo…Công sức người con dâu bỏ
ra cho nhà chồng chẳng gì có thể kể hết. Ấy thế nhưng đã bao giờ được nhà chồng
hiểu cho sự cố gắng ấy?
Nhà tôi có ba chị em gái thì hai chị đi lấy chồng đã phải bỏ về với bố mẹ đẻ.
Thiên hạ có thể chê cười sau lưng riêng bản thân tôi thì thấy chẳng có gì đáng
xấu hổ. Thậm chí tôi ủng hộ việc làm đó của chị mình. Đơn giản là không chịu
đựng được thì dũng cảm mà tự giải thoát, chứ cam chịu rồi kêu than có được gì
đâu? Khổ suốt đời vẫn cứ khổ.
Còn riêng tôi, rút kinh nghiệm từ những người đi trước. Ngay khi về nhà chồng
tôi đã nói rõ với chồng tôi là tôi chỉ có trách nhiệm chăm lo cho chồng cho con
mình. Còn với nhà chồng đừng đòi hỏi gì ở tôi, bởi nếu tôi có làm gì cho nhà anh
thì cũng trên tinh thần tự nguyện giúp đỡ. Không có cái gì gọi là “con dâu
phải…” ở đây cả. Sống chung với nhà chồng theo nguyên tắc việc ai người ấy làm.
Ví dụ như bát thì phân công chị em thay nhau rửa, quần áo ai có người ấy tự giặt
tự phơi…Ngay ngôi nhà tôi đang ở với bố mẹ chồng cũng đã dột nát, chẳng thấy ai
nói gì chuyện sửa sang. Tôi đoán là để trông chờ vào hai vợ chồng tôi.
Nhưng hãy đợi đấy, tôi không thừa hơi. Có làm mới thì cả nhà cùng góp tiền vào
mà làm. Nói chung là mình cứ rắn ngay từ đầu thì chẳng nhà chồng nào bắt nạt
được mình. Hiền lành nhẫn nhịn họ lại tưởng mình ngu dễ bắt nạt, việc gì cũng
đến tay. Thà mang tiếng ghê gớm tý nhưng cả đời được thoải mái sống theo ý mình.
Chứ cứ “quên thân phục vụ” cho nhà chồng, mười việc làm tốt chín, chỉ còn một
việc không vừa mắt thì coi như đi tong tất cả. Tốt đẹp chẳng thấy đâu, nhưng hễ
sai sót một tí là thấy ngay đấy. Vậy nên mới nói hi sinh cho nhà chồng chẳng
khác nào công “dã tràng xe cát”. Có một chị nói đúng đấy, những người con dâu
“hãy biết ngừng hi sinh đúng lúc”.
Thảo Trang (thaotrang…@gmail.com)
Đọc mấy comment cũng đủ hiểu :
Đọc mấy comment cũng đủ hiểu :
Anna: Ủng
hộ Thảo Trang! Tôi thấy Thảo Trang nói đúng, phân công công việc trách
nhiệm cho từng người, chứ cái gì cũng con dâu hết, ai mà chịu đựng được.
Cái gì cũng có chừng mực. Miễn sao không hỗn hào với mọi người thôi!
Tôi hiếm thấy có mẹ chồng nào mà thương con dâu như con gái mình cả.
Điều này xưa nay là vậy rồi. Nên tôi thích cách hành xử như Thảo Trang
Xin chia buồn cho các bà vợ của các anh comment bên trên va chúc mừng
Thảo Trang vì bạn không gặp những ông chồng như thế.
- 17/06/2013 10:05
Đỗ Hoàng Tuấn: Vô phúc cho nhà nào có "bà" dâu như này!
- 17/06/2013 10:04
nguyễn nhật trường: vô phước cho nhà nào có con dâu như chị này
- 17/06/2013 09:00
thu: Người viết bài trên không phải phụ nữ "công dung ngôn hạnh", hãy nhớ rằng : trước là nàng dâu sau mới là mẹ chồng !
- 17/06/2013 07:55
Cường Đỗ: khi
nghe bạn nói vậy mình thấy thương bạn quá ! cuộc đời này sống cũng đơn
giản lắm có trao thì bạn mới nhận được , bạn sống không vì người gia
đình nhà chồng hỏi khi bạn có việc gì khó khăn thì nhà chồng bạn có vì
bạn không ? chúc bạn như ý
- 17/06/2013 07:48
rose: Tốt nhất bạn kô nên lấy chồng thì hơn, chồng bạn thật là đáng thương, con bạn đc bạn nuôi dạy sẽ bị què quặt về tâm hồn....
- 16/06/2013 23:52
Phạm Quang Thắng: Tâm lý này thì trước sau gì cũng được trả về nơi sản xuất! không sớm thì muộn
- 16/06/2013 23:08
Nguyễn Thị Thu Lan: Sao
bạn lại có thể có suy nghĩ như vậy được nhỉ. Tôi thiết nghĩ cái mà ban
gọi là gia đình ấy chắc sẽ không tồn taị đc lâu đâu. Sống mà cứ phân
định rõ ràng như vậy thì chẳng có gì bền vững cả. Muốn được yêu thương
thì trước tiên bạn hãy học cách yêu thương đi đã.
- 16/06/2013 23:06
Nguyễn Mạnh Thắng: Bạn
có lối sống thực dụng và suy nghĩ tiêu cực quá! Sự ích kỷ của bạn coi
trừng bạn là người phải trả giá đầu tiên đó.
Trong gia đình tôi đồng ý với bạn là mọi ngừoi đều bình đẳng như nhau
nhưng bạn thực sự là thành viên của gia đình nhà chồng và ngược lại thì
bạn không thể nói vậy được. Tôi nghĩ chồng bạn không cưới bạn về để thay
osin hay người làm thuê cho họ...
Bạn không thể làm vợ tốt và dâu tốt được :)
pro: Hãy đợi đến một ngày ông trời cho bạn một nàng dâu như bạn!- 16/06/2013 22:53
tuan: Tôi cũng đông ý với bạn: "Bạn là giọt nước trước,con bạn sẽ là giọt nước sau". Điều đương nhiên con bạn nó cũng rứa.
- 16/06/2013 20:06
mạnh thư: Suy nghĩ như thế thì ở nhà với mẹ. Muốn có con thi đi thụ tinh nhân tạo
- 16/06/2013 20:01
dat: Xin chia sẻ cùng bạn về bất hạnh mà gia đình chồng có con dâu như bạn.
- 16/06/2013 19:02
thanh tâm lê: Cảm thông cho Người phụ nữ Việt
- 16/06/2013 18:51
hasau: Quá ích kỷ! Vậy mà bạn sống đc thoải mái ở nhà chồng kể cũng lạ.
- 16/06/2013 17:22
Hoang anh hung: Bạn
nghĩ mà xem, nhà bạn có 3 chị e mà 2 người bỏ chồng về ở cùng bố mẹ thì
bạn đổ tội cho nhà chồng,, tôi nói bạn nghe ở đời nó ko mầu hồng như
bạn nghĩ. Có người tốt người xấu, như nhà tôi có việc jì thì chị dâu tôi
chỉ cần nhặt rau là đủ vì công việc đã có họ hàng. Bát đũa còn sô xát
nói jì con người, hễ có chuyện là bỏ về nhà bố mẹ à. Bạn nên nghĩ kỹ và
khách quan 1 chút là các chị gái của bạn...
- 16/06/2013 16:46
Trần Bạn: Đó
là nét đẹp của phụ nữ VN, bạn nghĩ quá tiêu cực, về với
chồng xây dựng mái nhà chung sao gọi là dã tràng xe cát. Đối
với bạn là cực nhọc, nhưng với nhiều người lại là hạnh phúc.
Nói chung là khôn khéo chút là không có cực khổ gì hết, mọi
người cùng làm cùng hưởng. Có thể trường hợp của bạn do gia
đình bên chồng hay tị nạnh, ức hiếp bạn, xin chia buồn cùng
bạn.
- 16/06/2013 16:43
DUNG: "nếu mà bật lại nhà chồng sẽ thành đứa mất dạy, mất nết và mất đủ thứ bao gồm cả mất chồng và mất con…"
chị nói đúng nhưng NẾU CHỊ CÓ MỘT NGƯỜI CON DÂU CÓ SUY NGHĨ NHƯ TRÊN THÌ SAO NHỈ ^_^
- 16/06/2013 16:38
Dâu Tây: Bài
viết này rất hay. Mình may cũng tỉnh đúng lúc. Không khổ sở hy sinh
cũng chả được gì. Hy sinh thế hi sinh nữa họ vẫn coi thường mình thôi.
Tốt nhất là không lãng phí lòng tốt.
Trân Anh: Các
cụ có câu: Vợ có công, chồng chẳng phụ, các chị đi làm dâu mà nghĩ
thiệt hơn thì chỉ có chắc ly hôn hết thôi và tiếp theo nhân cách các chị
mất hết.- 16/06/2013 16:35
Chị yêu, chị chạnh lòng vì sao vậy ? À ...à...em hiểu rồi, mỗi nhà mỗi cảnh chị ạ ...Có lẽ mọi người trong gia đình, dòng tộc, nên nghĩ tới người khác và quan tâm lẫn nhau, để ăn ở ... cho vừa lòng nhau, chứ không chỉ biết có mỗi phần mình .
ReplyDeleteVà em thấy cô ấy nói cũng có lý của cô ấy. Tuy lời lẽ cổ hơi thẳng tuột, dễ gây sock (đụng chạm) .
Em gái em cũng vì nhà chồng mà khổ hết biết cả một đời, mà nhà chồng về sau rồi cũng bạc lắm, rồi bây giờ lại tới con gái em, bị nhà chồng và bà mẹ chồng trưng dụng sai biểu quá đáng, đủ thứ chuyện hầm bà lằng - bà mẹ chồng bắt cháu phải cáng đáng đến khổ. Em cũng đau lòng lắm mà cũng chẳng biết xử sự sao đây, vì bả như bà chằng lửa vậy, lại xấu tính và bảo thủ ghê gớm ...Không được thoải mái như chị em mình đâu :)))
Ơ, chị cũng có 1 người em gái khổ với nhà chồng từ mấy chục năm nay nên chị hiểu chứ. Kể sơ mấy chuyện để thấy:
Delete- Ăn cơm bao giờ cũng ăn sau cùng, sau khi mẹ chồng, chồng, em chồng và các cháu ăn xong.
- Chén dọn cơm cho mọi người là chén lành nhưng con dâu ăn chén mẻ.
- Tiền lương hàng tháng phải đưa cho mẹ chồng quản lý.
- Làm tất cả mọi việc trong nhà nhưng luôn bị chê chậm chạp, trong khi em gái chồng không phụ giúp.
- Lo nuôi và dựng vợ gã chồng cho tất cả các em chồng.
- Chăm sóc mẹ chồng từ lúc bệnh cho tới khi mất. Không có sự giúp đỡ của các chú, các cô.
Chồng chỉ nói : " Vì cha mất sớm , giờ chỉ còn mẹ nên mong em thông cảm cho anh hoàn cảnh anh trai lớn!"
Con dâu về nhà chồng, nhập gia tùy tục, đáo giang tùy khúc. Người xưa có câu: Dâu là chánh lễ rễ là người dưng. Người vợ trở thành cánh tay phải của chồng. Chồng có làm được việc, gia đình có thuận hòa, con cái có học hành ngoan ngoãn hay không là nhờ mẹ. Nếu con dâu lo lắng cho gia đình nhỏ mình tốt thì không có mẹ chồng nào không hài lòng và không thương yêu con dâu cả. Nhà chồng thương con nên thương dâu. Cư xử với dâu như con là đúng như vậy. Con dâu về nhà chồng chưa chi đã tính toán so đo thiệt hơn ! Hỏi có đâu tấm chân tình mà đối đãi với nhau?
ReplyDelete