Gấp rút bảo vệ di sản
Nguoilaodong Thứ Tư, 16/01/2013 23:10
“Nếu biết cách ứng xử, di sản không cản đường mà ngược lại còn đem đến sự phồn thịnh cho nền kinh tế. Phát triển đi đôi với bảo vệ di sản mới chính là phát triển bền vững” - TS- KTS Ngô Viết Nam Sơn nhận định
- Phóng
viên: Nhiều người cho rằng di sản cũng là “gà đẻ trứng vàng”, điều này
chứng tỏ ngoài giá trị về mặt văn hóa, di sản còn có giá trị kinh tế.
Ông nghĩ sao về vấn đề này?
- TS - KTS Ngô Viết Nam Sơn: Tôi nêu một ví dụ: khu phố cổ trung tâm Montréal (Canada) là khu lâu đời nhất của TP này. Năm 1960, trước các mối đe dọa phát triển
khu
trung tâm như thường thấy ở các đô thị Việt Nam: phá bỏ các khu vực
kiến trúc dọc bờ sông để xây thêm đường cao tốc, phá nhà mặt tiền để mở
rộng đường… Sở Quy hoạch và Kiến trúc của TP này đã thuyết phục các cơ
quan chức năng ngưng các dự án để bảo vệ phố cổ, chọn địa điểm mới gần
đó để xây những công trình cao tầng. Ngành văn hóa của nước này sau đó
đã công nhận Montréal là khu phố cổ trung tâm với các chính sách bảo tồn
phát triển riêng biệt. Ngày nay, khu vực này đã trở thành khu du lịch
văn hóa - lịch sử nổi tiếng mà ai đến Bắc Mỹ cũng phải ghé thăm. Kinh
nghiệm từ các nước cho thấy ngoài giá trị văn hóa - xã hội, lợi ích đem
lại từ nguồn thu du lịch thương mại thường rất cao nếu có chiến lược bảo
tồn đúng đắn. Chẳng phải người Việt Nam đi du lịch nước ngoài không chỉ
để mua sắm mà chủ yếu là chiêm ngưỡng danh lam thắng cảnh, khám phá các
nền văn hóa khác nhau hay sao?
Không nói đâu xa, tại TPHCM, công trình biệt thự cổ tại 138 Nam Kỳ
Khởi Nghĩa là một quán ăn có tiếng vẫn giữ nguyên nét kiến trúc cũ,
không salon, không điều hòa, không cách âm… nhưng lượng khách đến đây
nhiều đến mức mà bất kỳ quán ăn, nhà hàng có kiến trúc tân thời nào cũng
mơ ước.
- Vậy tại sao các nhà đầu tư vẫn muốn tháo dỡ các di tích cổ để xây những công trình cao tầng hiện đại, đặc biệt là trong vùng lõi trung tâm lịch sử TP ?
- Quá trình bùng nổ phát triển đô thị, các TP lớn trên thế giới đều đứng trước 2 áp lực: phát triển nhà cao tầng để cung ứng diện tích sàn cho nhu cầu ở, làm việc và bảo tồn công trình có giá trị lịch sử trước làn sóng nhà cao tầng hiện đại.
- Công ty Nikken Sekkei (Nhật) đang lập đồ án quy hoạch khu trung tâm hiện hữu của TP, trong đó khoanh vùng khu trung tâm văn hóa - lịch sử có diện tích 212 ha. Ông lại đưa ra diện tích cần bảo vệ chỉ bằng một nửa?
- Ranh giới mà Nikken Sekkei vạch ra là bao gồm cả quận 1 nhưng theo tôi, mật độ di sản tập trung cao ở khu vực từ Công viên Tao Đàn đổ về phía Bắc (lên khu vực Ba Son), diện tích khoảng 110 ha. Khu vực này cần được bảo vệ nghiêm ngặt, cải tạo, nâng cấp và cấm hẳn tình trạng xây chen nhà cao tầng.
- Bảo tồn di sản TP hiện nay vẫn còn nằm trên giấy. Thưa ông, làm sao để hiện thực hóa công tác này?
- TS - KTS Ngô Viết Nam Sơn: Tôi nêu một ví dụ: khu phố cổ trung tâm Montréal (Canada) là khu lâu đời nhất của TP này. Năm 1960, trước các mối đe dọa phát triển
- Vậy tại sao các nhà đầu tư vẫn muốn tháo dỡ các di tích cổ để xây những công trình cao tầng hiện đại, đặc biệt là trong vùng lõi trung tâm lịch sử TP ?
- Quá trình bùng nổ phát triển đô thị, các TP lớn trên thế giới đều đứng trước 2 áp lực: phát triển nhà cao tầng để cung ứng diện tích sàn cho nhu cầu ở, làm việc và bảo tồn công trình có giá trị lịch sử trước làn sóng nhà cao tầng hiện đại.
Bên cạnh đó, quan điểm “bảo tồn” cũng phần nào khiến các nhà quản
lý và nhà đầu tư e ngại. Bởi bảo tồn có nghĩa là giữ nguyên vẹn, không
mang bất cứ thứ gì bên ngoài vào và cũng không đưa bất cứ thứ gì bên
trong ra, như kiểu “cấm sờ vào hiện vật”. Chính vì vậy dẫn đến suy nghĩ
bảo vệ di sản đối lập với phát triển, kìm hãm phát triển. Theo tôi, nên
dùng từ bảo vệ đối với các công trình di sản thì đúng hơn.
Nhà cổ của ông Huỳnh Hữu Thời (phường Tăng Nhơn Phú A, quận 9 - TPHCM)
đủ tiêu chí xếp hạng di tích cấp TP nhưng sắp biến mất vĩnh viễn trong quy hoạch
khu công nghệ cao. Ảnh: THU SƯƠNG
Có 4 cách bảo vệ cơ bản: Thứ nhất là bảo tồn, tức là bảo vệ nguyên
vẹn áp dụng cho những công trình chỉ có một bản như Dinh Độc Lập, nhà
thờ Đức Bà... Thứ hai là cải tạo di sản, cho phép sửa chữa, nâng cấp và
có thể bổ sung công trình di sản… nhưng phải tuân thủ chặt chẽ nguyên
tắc tạo lập nên bản sắc lịch sử của công trình. Thứ ba là phục hồi di
sản, cho phép tái tạo tình trạng ban đầu khi công trình đầu tiên “trót”
bị thay đổi, gỡ bỏ. Cuối cùng là tái thiết di sản, cho phép tái tạo mới
một công trình di sản hoặc tổ hợp di sản đã bị hủy hoại theo thời gian.
Có như vậy, lịch sử mới “sống” được với hiện tại.
TP có 930 ha khu trung tâm bờ Tây
sông Sài Gòn và còn khoảng 650 ha khu đô thị mới Thủ Thiêm. Trong khi
vùng lõi bảo tồn chỉ là một phần diện tích nhỏ trên 100 ha thôi, tại sao
không cố giữ? - Công ty Nikken Sekkei (Nhật) đang lập đồ án quy hoạch khu trung tâm hiện hữu của TP, trong đó khoanh vùng khu trung tâm văn hóa - lịch sử có diện tích 212 ha. Ông lại đưa ra diện tích cần bảo vệ chỉ bằng một nửa?
- Ranh giới mà Nikken Sekkei vạch ra là bao gồm cả quận 1 nhưng theo tôi, mật độ di sản tập trung cao ở khu vực từ Công viên Tao Đàn đổ về phía Bắc (lên khu vực Ba Son), diện tích khoảng 110 ha. Khu vực này cần được bảo vệ nghiêm ngặt, cải tạo, nâng cấp và cấm hẳn tình trạng xây chen nhà cao tầng.
- Bảo tồn di sản TP hiện nay vẫn còn nằm trên giấy. Thưa ông, làm sao để hiện thực hóa công tác này?
- TP cần nhanh chóng lập một hội đồng di sản mà chủ tịch hội đồng
nên là một phó chủ tịch UBND TP để đủ thẩm quyền ra quyết định. Hội
đồng này sẽ xây dựng và ban hành phương án, khung quy định… nhằm pháp lý
hóa công tác bảo vệ di sản trên địa bàn TP.
Phải có chính sách bảo tồn cụ thể
Theo KTS Cao Thành Nghiệp, Hội KTS TPHCM, trước mắt,
Sở Xây dựng và Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch phải đề ra chính sách
bảo tồn và giữ gìn di sản kiến trúc. Về nguồn vốn, hằng năm TP phải
trích ngân sách dành cho việc bảo tồn và đây là nguồn chủ đạo. Bên cạnh
đó, TP cần phối hợp chặt chẽ giữa các tổ chức văn hóa khác nhau để bảo
đảm nguồn vốn được áp dụng tốt nhất. Đối với các công trình thuộc sở hữu
Nhà nước, có thể hợp tác với các doanh nghiệp ngoài quốc doanh để trùng
tu, quản lý thông qua hình thức cho thuê dài hoặc ngắn hạn. Nguồn thu
từ hoạt động này sẽ được trích khoảng 20%-80% để bảo tồn các công trình
kiến trúc khác…
|
THU SƯƠNG thực hiện
Cần xem lại luật đất đai. Đừng nghĩ quyền sở hữu của nhà nước rồi muốn làm gì thì làm.
ReplyDeleteNguồn vốn chung chi lễ hội ăn chơi nhảy múa hết roài!..
ReplyDeleteCái món lễ hội nhảy múa thì khó mà kểm soát nổi và cũng chả lưu lại một cái gì để mà làm bằng chứng kiểm toán !!!
Delete